Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Đề xuất phương án đổi mới giáo dục Việt Nam.

Từ việc phân tách những hạn chế, yếu kém và căn nguyên, mỏng đề xuất phương án cải tiến chất lượng giáo dục Việt Nam theo hướng như sau: mục tiêu giáo dục là phát triển năng lực công dân, đào tạo nhân công, bồi dưỡng nhân kiệt

Đề xuất phương án đổi mới giáo dục Việt Nam

Chuyển hệ thống giáo dục cứng nhắc, thiếu tính liên thông hiện giờ sang hệ thống giáo dục mở; Phát triển hài hòa, đồng đẳng, hỗ trợ lẫn nhau giữa giáo dục công lập và ngoài công lập, giáo dục các vùng, miền. Minh Châu. Giáo dục Việt Nam sẽ chuyển từ hệ thống giáo dục cứng nhắc sang giáo dục mở? Ảnh: DN ít chỉ rõ những hạn chế, yếu kém đang tồn tại trong công tác giáo dục của nước ta, đó là: Chất lượng giáo dục còn thấp so với yêu cầu phát triển kinh tế- từng lớp; Chương trình giáo dục còn coi nhẹ thực hành, vận dụng kiến thức; Hệ thống giáo dục còn cứng nhắc, thiếu tính liên thông giữa các trình độ đào tạo và các phương thức giáo dục, chưa ăn nhập với đề nghị phát triển giang sơn và hội nhập quốc tế; Quản lý giáo dục và đào tạo còn nhiều yếu kém.

Các chế độ, chính sách đối với nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục chưa thỏa đáng; Tư tưởng và lề thói bao cấp trong giáo dục còn nặng nề. Việc hội nhập phải trên cơ sở giữ giàng bản sắc văn hóa và độc lập dân tộc, tiếp thụ tinh hoa văn hóa nhân loại, phát triển vững bền giáo dục nước nhà. Chuyển mạnh quá trình giáo dục từ cốt tử chú trọng trang bị tri thức (nâng cao dân trí) sang tụ họp phát triển toàn diện năng lực và phẩm chất người học (năng lực công dân); Chuyển phát triển giáo dục hiện cốt theo mục tiêu số lượng sang phát triển theo mục tiêu vừa nâng cao chất lượng, hiệu quả giáo dục, vừa đáp ứng đề nghị số lượng theo nhu cầu nhân lực của xã hội; Xây dựng tầng lớp học tập.

Ưu tiên đầu tư phát triển giáo dục vùng có điều kiện kinh tế- xã hội đặc biệt khó khăn, vùng dân tộc thiểu số và các đối tượng diện chính sách; chung cuộc là chủ động, tích cực hội nhập quốc tế để phát triển GD-ĐT song song GD-ĐT phải đáp ứng yêu cầu hội nhập để phát triển sơn hà.

Để xảy ra tình trạng trên, bẩm cũng phân tách rõ nhiều căn do, chả hạn như: Nhiều cấp ủy Đảng, chính quyền từ Trung ương đến địa phương còn lúng túng trong việc cụ thể hóa ý kiến “giáo dục là quốc sách hàng đầu” và xử lý các vấn đề của giáo dục trong thực tế; chưa thể chế hóa kịp thời, hiệp các chủ trương, chính sách của Đảng về giáo dục; Thiếu quy hoạch phát triển nhân công của đất nước, của ngành giáo dục.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét